Thư gởi Thầy (36) - Tác giả: Diệu Từ



  
Kính bạch thầy,

Hôm nay con vui mừng báo tin vui cùng thầy, sau bài Pháp thầy ban ngày trai Tăng giỗ ba các cháu, đứa con út của con đã trở về trong vòng tay ấm áp của gia đình. Trong niềm xúc động và lòng biết ơn vô hạn đối với thầy, con đã cảm tác làm bài thơ dâng lên thầy. Con kính mong thầy đón nhận như đã đón nhận yêu thương gia đình chúng con. Thơ con làm mộc mạc và còn nhiều khiếm khuyết, kính xin thầy thứ lỗi và chỉnh sửa dùm con.
Ơn Thầy
 Rồi một ngày giật mình con tự hỏi
Con là ai, hiện diện ở nơi này?
Mà khổ đau nhấn chìm con suốt kiếp
Mà tham sân đốt cháy một đời con!

Con lặng lẽ bước đi tìm chánh pháp
Chỉ thấy lòng lạc lõng giữa rừng sâu
Chỉ nhìn thấy quanh con là mộng tưởng
Là vô minh, là phiền não, luân hồi.

Và thầy đến như muôn ngàn tia sáng
Ánh hào quang chuyển hóa pháp trong con
Đưa con về trong biển pháp mênh mông
Ơn tế độ con đê đầu đảnh lễ.

Thầy dạy con vượt qua bao ảo tưởng
Để trở về giáp mặt với khổ đau
Với cô đơn với phiền muộn một đời
Trong thực tại là nhân duyên sầu khổ.

Con quỳ lạy tạ ơn thầy sám hối
Nguyện cả đời sống thuận pháp tùy duyên
Nguyện một lòng đón nhận pháp đến đi
Sống thuận pháp vì pháp luôn hoàn hảo.

Con vẫn thấy lòng con luôn ấm áp
Với phước ân thầy ban xuống cho con
Dù trải qua muôn vạn kiếp luân hồi
Vẫn chưa đủ đáp đền ân tri ngộ.
Con, Diệu Từ.