Kính bạch Thầy!
Mấy ngày qua ngày nào con cũng lên mạng trông thư thầy nhưng không thấy, lòng con buồn buồn trộm nghĩ hay là thầy giận mình vì vẫn chưa giác ngộ, vẫn chưa hiểu ra được cái thực tại đang là mà thầy đã lao tâm khổ trí nhắc đi nhắc lại nhiều lần với chúng con.
Thưa thầy, hôm nay con lại lên mạng mục đích là để nghe thầy giảng pháp ở mục Pháp Thoại, rồi con nhấn chuột qua trang Thư Viện tính đọc lại lá thư của Phật tử Như Pháp một lần nữa thì thấy thư của thầy trả lời cho con. Thầy ơi, con xúc động lắm, nước mắt lăn dài trên má! Chắc thầy nghĩ: “Sao con nhiều nước mắt thế?” Nhưng thưa thầy, đây là những giọt nước mắt vui mừng tỉnh ngộ vì con đã nhận ra được sự vận hành của pháp tại đây và bây giờ, thấy ra được ánh hào quang ngời sáng mà thầy đã từ bi và kiên nhẫn khai thị cho chúng con.
Thầy ơi, trong cuộc đời của con, con chưa bao giờ có được niềm vui như hiện giờ. Con nhìn sự vật ngoài kia qua khung cửa sổ của chung cư Hoàng Anh, dòng sông Kênh Tẻ vẫn vô tình tuôn chảy, dưới những chiếc thuyền cuộc sống vẫn diễn ra. Và lòng con đang đón chào một cuộc sống vô ngã vị tha mà thầy đã thực sống và chỉ dạy cho chúng con với lòng từ bi vô lượng.
Kính thưa thầy, ngay tại đây, lúc này, con chợt sáng suốt thấy ra được cách hóa giải những lo âu phiền muộn của gia đình sao cho vẹn toàn đôi ngả dù mình có hy sinh một phần quyền lợi của riêng mình. Trước mắt con bỗng hiện ra ngôi Tổ đình Bửu Long thân thương trong đó có bóng dáng người thầy tôn kính với cốt cách ung dung tự tại, với tấm lòng tràn đầy vô ngã vị tha.
Cuối thư con cầu mong thầy sức khỏe dồi dào, thân tâm an lạc để dìu dắt chúng con. Con kính đê đầu đảnh lễ thầy với tất cả lòng tôn kính và biết ơn vô hạn.
Kính thư,
Con, Diệu Từ.
|
[ Ðầu trang ]