Thư Thầy trò (23)



Thưa Thầy,
Cả tuần rồi con đi Thailand không vào trang web trungtamhotong, hôm nay vào lại con đọc thêm nhiều thư Thầy Trò, cả mục hỏi đáp của Thầy thật hay. Con thật khâm phục sự bền bỉ và nhẫn nại của Thầy trả lời thư của mọi người gần xa. Con thấy mình thật may mắn quá vì được Thầy khai sáng, chỉ bảo tận tình. Mỗi lần lên Thầy chúng con như được về nhà vậy.
Trong một thư trước, con có hoang mang về việc bên BK họ chuẩn bị cho ngày Tận Thế, bên Thiên Chúa cũng vậy, các bạn của con ở hai bên đó đều giúi vào tay con nào hạt giống, nào chỉ dạy phương pháp lọc nước, để dành thức ăn khô… Thế nhưng được học các bài học của Thầy rồi, tự con thấy cái gì đến thì đến, cứ trọn vẹn với nó là được, vì có chuẩn bị kiểu gì đi nữa thì vẫn không đủ, chi bằng cứ để tâm bình an. Ngày đó chưa tới, có khi phiền muộn tới trước rồi.
Hai tuần trước có anh bạn theo Mật Tông ở Hà Nội vào Sài Gòn có đến nói chuyện với cả nhóm chúng con cũng về chủ đề Chuẩn bị gì khi ngày đó đến. Anh cho mọi người biết cách để mà “cận tử nghiệp” thấy được và hòa vào ánh sáng của các vị Phật để giải thoát trong thời gian như sát-na. Thực sự nghe rất hay Thầy ạ. Nhưng sau đó con thấy là cứ theo Thầy dạy mà trọn vẹn với hiện tại thì đến lúc đó sẽ tự khắc biết biến thế nào ứng thế đó. Không biết con có sai không khi thấy Mật Tông giúp tinh tấn “nhanh”, rất dễ rơi vào “tinh tấn cho tiểu ngã trở thành đại ngã”, thưa Thầy.
Nghỉ lễ 01/05 sắp tới nhóm chúng con khoảng 10 đứa muốn lên thăm Thầy, mong được nói chuyện với Thầy cả ngày (cả ăn mứt gừng nữa Thầy ạ), vì hôm nọ Thầy nói chuyện với nhóm thiền Lều Chõng, mấy đứa con chẳng nói chuyện được với Thầy. Vậy Thầy có đi đâu dịp đó không? Thầy cho tụi con làm gì giúp Thầy hôm đó nhé. Tụi con mong gặp Thầy lắm, Thầy ạ.
Con, Như Hải.

Các con,
Theo thông điệp của một số nhà tiên tri trước đây, cùng với dự đoán gần nhất của các nhà khoa học thì khoảng cuối năm 2012 đến 2013 sẽ có một sự cố liên quan đến sự biến đổi đột ngột của Thái Dương hệ chúng ta khi trôi qua một vùng áp suất bất thường, ảnh hưởng rất lớn đến đời sống trên trái đất. Rất nhiều người chết, động vật và thực vật cũng cùng chung số phận. Những thiết bị điện và điện tử sẽ không hoạt động được nữa. Những người sống sót sẽ bị biến dị về cả thể chất lẫn tinh thần v.v… Cho nên nhiều người xem đó như là ngày tận thế. Nhiều Tôn giáo, trong đó có một số tông phái Phật giáo đã và đang tích cực hướng dẫn tín đồ chuẩn bị những biện pháp ứng phó cho biến cố trọng đại này. Nói chung có hai hướng: Một là chuẩn bị lương thực, thuốc men, nước uống, không khí… Hai là chuẩn bị trạng thái tinh thần để thích nghi với hoàn cảnh, kể cả chuẩn bị cận tử nghiệp để nếu có chết thì chết một cách nhẹ nhàng thanh thoát. Vậy chúng ta có chuẩn bị gì không?
Tất nhiên là có. Di huấn cuối cùng trước khi đức Phật nhập Niết-bàn là ân cần dặn dò hàng tứ chúng: “Tất cả pháp hữu vi là vô thường, hãy thận trọng, chớ có phóng dật!”. Bản chất của thế giới duyên khởi này là vô thường, khổ, vô ngã, vì vậy người Phật tử không đợi đến ngày tận thế mới chuẩn bị mà bất cứ nơi đâu và lúc nào cũng thường tinh tấn chánh niệm tỉnh giác. Nói cách khác, một người thường thận trọng chú tâm quan sát mọi hành động, nói năng, suy nghĩ nơi thực tại thân tâm thì người ấy sẽ sáng suốt, định tĩnh, trong lành trong mọi lúc mọi nơi, như vậy, dù sống hay chết, dù tận thế hay không thì người ấy vẫn sống không phóng dật vì đã thấy rõ bản chất sinh diệt vô thường từng sát-na của thế giới hữu tướng. Đức Phật luôn nhắc nhở chúng ta rằng mọi sinh vật đều có sinh - lão - bệnh - tử theo định luật sinh - trụ - dị - diệt của mọi vật. Và đối với trái đất, các hành tinh, thái dương hệ v.v… đều vận hành theo định luật thành - trụ - hoại - không. Trái đất chúng ta đang bước vào giai đoạn hoại và sẽ có ngày trở thành không. Điều đó đối với người Phật tử đã thấm nhuần đạo pháp thì không có gì đáng ngạc nhiên hụt hẫng cả. Tuy nhiên, dự đoán này dù có xảy ra hay không thì cũng là lời cảnh báo cho những ai đang bám níu những kỷ niệm vui buồn quá khứ, đang mải mê trong những ước vọng tương lai hay đang đắm chìm trong những ảo giác hiện tại, không sống tỉnh thức để thấy ra bản chất thật của đời sống.
Con nói đúng, người tỉnh thức đang sống trọn vẹn và đầy đủ trong từng giây phút nên họ không cần phải chuẩn bị thêm bớt gì khác nữa. Chuẩn bị hạt giống, lương thực, nước uống, thuốc men… ư? Ai khẳng định được lúc đó thực trạng sẽ ra sao mà chuẩn bị? Biết đâu càng chuẩn bị kỹ lưỡng càng rườm rà lúng túng hơn, không còn khả năng để ứng phó với tình hình mới. Ví dụ lúc đó được lệnh di tản khẩn cấp mà còn lo đi lấy hạt giống cất giữ đâu đó đã bị chôn vùi hay hư nát mất rồi thì có phải là uổng phí thời gian không?
Còn chuẩn bị trạng thái nội tâm ư? Khi chuẩn bị bây giờ thì rất dễ ổn định, nhưng khi đó điều kiện rất cấp bách, liệu có đủ điều kiện để giữ được trạng thái đó không hay chỉ tạo thêm sự mâu thuẫn giữa nội tâm và ngoại cảnh? Kể cả chuẩn bị cho sự chết thì cũng đừng nên sắp đặt quá kỹ càng. Nên nhớ cận tử nghiệp, gồm hình ảnh của nghiêp, nghiệp tướng và cảnh giới tướng đều thuộc về nghiệp quá khứ, không thể sắp xếp theo ý mình. Tất cả những gì có thể làm được lúc đó là thái độ tâm sáng suốt định tĩnh trong lành đối với các nghiệp tướng đó mà thôi. Chỉ cần có một phản ứng tạo tác chủ quan là tâm liền phan duyên theo nghiệp tướng trước mắt (diễn ra như một cuốn phim) mà tái sinh cảnh giới tương ứng.
Vậy nếu có chuẩn bị thì tốt nhất là không chuẩn bị điều kiện bên trong hay bên ngoài gì cả, mà ngược lai, nên buông xuống mọi chuẩn bị, mọi dính mắc, mọi chấp trước, mọi lo toan… để trả tánh biết lại cho bản chất uyên nguyên sáng suốt định tĩnh trong lành của nó mới mong thích ứng dễ dàng nhất với những điều kiện biến đổi khôn lường. Đức Phật dạy trong Kinh Tứ Niệm Xứ là chỉ nên tinh tấn chánh niệm tỉnh giác đối với thực tại thân – tâm – cảnh, không tham sân với nó, không nương tựa, không dính mắc bất cứ điều gì trong thực tại. Đây là thái độ tốt nhất mà mỗi người nên sống trong từng giây phút giữa cuộc đời đầy những biến đổi bất ngờ, cho dù có tận thế hay không. Hãy trở về trọn vẹn với thực tại hiện tiền, sống tùy duyên thuận pháp vô ngã vị tha, còn mọi chuyện hãy để cho pháp tự vận hành theo cách tự nhiên của pháp.  
Thầy Viên Minh