Hạnh phúc là tự tại giữa khổ đau
Viên Minh
Người hỏi: Tự do là gì?
Jiddu Krishnamurti: Có nhiều triết gia viết về sự tự do. Chúng ta nói về sự tự do – Tự do làm những gì chúng ta thích, có được bất kỳ nghề nghiệp nào mà chúng ta thích, tự do lựa chọn người phụ nữ hoặc người đàn tự do được đọc sách, hoặc tự do không đọc gì cả.
Chúng ta tự do, và chúng ta làm gì với sự tự do đó? Chúng ta sử dụng sự tự do đó để diễn đạt chúng ta, để làm bất cứ những gì mà chúng ta muốn. Sự sống càng ngày càng trở nên bi quan hơn – Bạn có thể hành dục trong một công viên hoặc hoa viên.
Chúng ta có đủ thứ tự do và chúng ta đã làm gì với nó. Chúng ta nghĩ rằng nơi nào có sự lựa chọn thì chúng ta có sự tự do. Tôi có thể tìm đến Ý quốc, hoặc Pháp Quốc: Một sự lựa chọn. Nhưng sự lựa chọn đó có liệu có đem đến sự tự do hay không? Tại sao chúng ta phải lựa chọn? Nếu bạn rất rõ ràng, nhận thức thuần khiết, thì không có sự lựa chọn. Phát xuất từ đó là chánh mạng. Chỉ khi nào ở đó có hoài nghi và bất ổn thì chúng ta bắt đầu lựa chọn. Vì thế, sự lựa chọn, nếu bạn thứ lỗi tôi đã nói như vậy, ngăn chặn tự do.
Các chính thể chuyên chế không hề có tự do, bởi vì họ có ý tưởng rằng tự do mang lại sự thoái hóa cho con người. Do đó, họ điều khiển, áp bức – Bạn biết điều gì đang xảy ra.
Nếu vậy thì tự do là gì? Nó căn bản dựa trên sự lựa chọn? Chính xác làm được những gì mà chúng ta thích? Có một vài nhà phân tâm học bảo là, nếu bạn cảm giác một cái gì, đừng ức chế, cản trở hoặc điều khiển nó, nhưng hãy diễn đạt nó ngay. Và chúng ta đã làm việc này rất hay, quá hay. Và việc này cũng được gọi là sự tự do. Ném bom có phải là sự tự do hay không? Hãy xem xét những gì mà chúng ta đã làm và giảm thiểu sự tự do của chúng ta!
Tự do nằm ở đây, hoặc ngoài kia? Ở đâu bạn bắt đầu truy tìm tự do? Thế giới bên ngoài, nơi mà bạn diễn đạt bất cứ những gì bạn thích, cái gọi là tự do cá nhân, hoặc sự tự do bắt đầu từ bên trong, có thể tự nó diễn đạt bên ngoài một cách thật trí tuệ? Bạn hiểu câu hỏi của tôi không? Tự do tồn tại chỉ khi không còn sự hỗn loạn bên trong tôi, khi tâm lý và sự tín ngưỡng không bị mắc kẹt trong bất kỳ cái bẫy nào – Bạn hiểu không? Có vô số bẫy sập; đạo sư, Đấng Cứu Thế, người giảng đạo, những tác phẩm hay, bác sĩ tâm lý và phân tâm lý; Tất cả đều là những cái bẫy.
Và nếu tôi rối loạn thì tôi mất trật tự, chắc chắn là tôi phải ly thoát sự rối loạn đó trước khi tôi đề cập đến sự tự do. Nếu tôi không có mối quan hệ với vợ của tôi, với chồng của tôi hoặc ai khác – bởi các mối quan hệ của chúng ta đều dựa trên hình ảnh – sự xung đột không thể tránh được nơi có sự phân biệt. Cho nên, tôi không bắt đầu ở đây, bên trong tôi, trong tâm trí của tôi, trong trái tim tôi, hoàn toàn ly thoát tất cả mọi sự sợ hãi, xốn xang căng thẳng, tuyệt vọng, tổn thương và những vết thương mà ta đã thụ nhận qua sự hỗn loạn tâm lý? Hãy quan sát tất cả điều đó cho chính chúng ta và hãy ly thoát nó!
Nhưng rõ ràng chúng ta thiếu năng lực. Chúng ta phải tìm đến kẻ khác cho chúng ta năng lượng. Qua sự trao đổi với bác sĩ tâm lý, chúng ta cảm thấy dễ chịu – Sự tự thú và tất cả những điều còn lại. Luôn luôn lệ thuộc trên một ai khác. Và sự lệ thuộc đó mang đến xung đột và hỗn loạn không thể nào tránh được. Cho nên, ta phải bắt đầu thấu hiểu chiều sâu và tính cách vĩ đại của sự tự do; Ta nhất định phải bắt đầu với những gì gần gũi nhất, bản thân ta. Tính chất vĩ đại của sự tự do, tự do thật sự, danh dự, vẻ đẹp của nó, nằm trong bản thân ta khi hoàn toàn trật tự. Và sự trật tự đó chỉ đến khi chúng ta là ánh sáng cho chính chúng ta.
Nguồn tin: trungtamhotong.org