THI ẢNH
Đá chênh vênh oằn mình trong nắng
Độc cư đời lắng đọng phong sương
Niết bàn ôm vạn hữu trùng dương
Tịch tịch suốt dặm trường thiên kỷ....
Nước phiêu khúc vươn chào Đại Sĩ
Thân giáo bừng chân lý vô ngôn.
Dáng Ai ngồi, rạng vỡ càn khôn!
Thiên thu giữa biển cồn sóng vỗ!
Người nơi đâu từ xưa vạn cổ
Trở về đây lấp mộ thời gian!
Cửa tử nào khép lại mang mang
Từng khoảnh khắc, cõi ngàn hiển lộ.
Viên Hướng
Thầy tôi không phải thiền sư Chỉ là chút nụ cười như trăng tròn Đêm rằm soi toả nơi nơi Uyên nhiên tự tại mặc lời thế gian Duyên ai bước dưới ánh trăng Nhất tâm nhất hướng nhẹ băng sông đời...
Minh Quang
|